Giới thiệu truyện
Hạ Thanh Tâm bất ngờ xuyên vào một tiểu thuyết tu tiên thể loại "sư đồ luyến" mà cô từng lướt qua, trở thành vị hôn thê của nam chính nổi tiếng là tàn nhẫn trong truyện. Người này rõ ràng có trong tay dị thú có thể che trời lấp đất, thế mà lại là một tên si tình mù quáng, đem bài đẹp đánh thành rác rưởi.
Cốt truyện mới chỉ đi được một phần ba thì cô — vai nữ phụ xui xẻo — vì giăng bẫy hãm hại nữ chính mà bị ngược đến chết, chết không kịp ngáp.
Khi Hạ Thanh Tâm xuyên tới, mốc thời gian trùng khớp với lúc nữ phụ (tức cô) chuẩn bị kết hôn với nam chính. Một người bình thường nếu biết rõ kết cục kiểu này thì việc đầu tiên hẳn là cuốn gói chạy cho xa, bởi quy luật sống còn của pháo hôi bao đời nay là: né xa nhân vật chính, giữ mạng là quan trọng nhất.
Thế nhưng khi cô tận mắt thấy Vân Tê Cung mờ sương đẹp như chốn bồng lai tiên cảnh — trời ơi, biệt thự đắt tiền đấy chứ còn gì!
Khi phát hiện hàng nghìn linh thú được nuôi trong hậu viện — ôi chao, gara toàn siêu xe biết đi!
Lại thêm một “con riêng” đã trăm tuổi — trời ban phúc lớn: không phải sinh, cũng chẳng phải nuôi!
Nam chính độc miệng chỉ có một yêu cầu duy nhất: cô chỉ cần an phận sống trên núi, toàn bộ tài nguyên của Vân Tê Cung đều mặc cô sử dụng.
Huống hồ, giữa nam chính và nữ phụ trong truyện vốn chẳng có chút tình cảm nào, cuộc hôn nhân đó chẳng qua chỉ là hình thức, sớm muộn cũng rã đám.
Nhà to, xe xịn, địa vị cao chót vót, có sẵn con nuôi... Đổi lại chỉ cần “ở yên một chỗ”? Quá lời rồi chứ còn gì nữa!
Hạ Thanh Tâm không chút do dự, đồng ý tất cả điều khoản hắn đưa ra.
Trời đất chứng giám, cái kiểu đãi ngộ thế này, đời cô chưa từng dám mơ! Đây chẳng phải chính là cảnh giới “nghỉ hưu tuổi trẻ” mà cô ngày đêm mơ tưởng sao? Ai mà ngu mới từ chối!
Lưu ý: Nữ chính là kiểu cá mặn sống buông thả, gọi tắt “cẩu cá mặn”. Nam chính là lão vương tám, đầu óc hơi lộn xộn.
Nữ chính sở hữu kỹ năng khiến người người mê mẩn!
Bình luận