Giới thiệu truyện
Giang Từ – một nhân viên văn phòng bình thường, đang tranh thủ kỳ nghỉ để thư giãn, say sưa với trò chơi mô phỏng quản lý quán lẩu trên điện thoại. Không ngờ lại đột ngột bị hút vào chính trò chơi đó, tỉnh dậy trong một thế giới hoang phế sau tận thế.
Hệ thống thông báo: Chỉ cần hoàn thành các nhiệm vụ được giao và từng bước nâng cấp quán lẩu, cô sẽ có cơ hội sở hữu một nhà hàng lẩu thực thụ ở ngoài đời.
Tạm biệt cuộc sống công sở tẻ nhạt, cô bắt đầu hành trình làm bà chủ! Nhưng mà... tòa nhà năm tầng sang trọng trong game lại hóa thành một túp lều tạm bằng gỗ, bên trong chỉ lưa thưa vài bộ bàn ghế cũ sờn màu theo năm tháng.
Đến cả nguyên liệu nấu lẩu cũng nghèo nàn đến mức khiến người ta xót xa.
Giang Từ sững sờ, miệng há hốc, trong lòng chỉ có một câu hỏi: Trò này rốt cuộc phải chơi ra sao? Đúng lúc ấy, hệ thống lạnh lùng đưa ra loạt nhiệm vụ đầu tiên:
“Tiếp đón năm vị khách, sẽ mở khóa nước suối đóng chai.”
“Bán được mười suất khoai tây, sẽ mở khóa món thịt bò thái lát.”
Giang Từ đảo mắt nhìn ra bên ngoài, nơi không có lấy một sinh linh sống, chỉ lũ xác sống lờ đờ qua lại: “...”
Còn Tống Cẩn Xuyên, trong lúc liều mình cứu người, lại bị bao vây trong một căn phòng chật hẹp bởi cả đàn xác sống.
Ngay khoảnh khắc sinh tử, anh bỗng bị chuyển tới một quán lẩu thơm nức mũi giữa cảnh hoang tàn.
Trước mắt là một thiếu nữ xinh đẹp, nở nụ cười rạng rỡ và ném cho anh một chiếc giẻ lau: “Đúng lúc quá! Muốn làm bồi bàn không? Ở lại đây, bao ăn bao ngủ!”
Nhìn chằm chằm chiếc giẻ lau trong tay, Tống Cẩn Xuyên như bị đóng băng tại chỗ: “...”
Thiên đường... lại bận rộn kiểu này sao?
-
(Đây là một bộ truyện thuộc thể loại mạt thế với tiết tấu chậm rãi, mang phong cách nâng cấp dần và hướng về cuộc sống thường nhật.)
Thể loại: Hậu tận thế, mô phỏng game, ẩm thực, hệ thống, kinh doanh, thăng cấp lưu, làm giàu, nhẹ nhàng, ngôn tình.
Tóm gọn: Tôi đang chơi game quản lý – trong thế giới tận diệt.
Thông điệp: Chỉ cần cố gắng hết mình, sẽ có ngày hái được quả ngọt!
Bình luận
cũng ok